Bác sĩ tuyến tỉnh xin về trạm y tế xã

Thứ bảy - 22/02/2025 12:15
 

Các trạm y tế có vai trò quan trọng trong khám chữa bệnh ban đầu cho nhân dân (ảnh minh họa)

Nghe tin con trai đang làm bác sĩ ở bệnh viện tỉnh chuyển về công tác tại trạm y tế xã, vợ chồng ông Rụ, bà Bé buồn ra mặt. Bao công lao ông bà nuôi con ăn học, ra trường lại tốn công sức mới xin được vào bệnh viện tỉnh để được nở mày nở mặt với mọi người.

Thế mà giờ đây, thấy có chủ trương tăng cường bác sĩ cho tuyến cơ sở, con trai ông bà lại xung phong về ngay. Thậm chí, anh Lương còn nói với bố mẹ rằng anh đã xin về làm hẳn ở trạm y tế. Như thế thì khác nào “gà què ăn quẩn cối xay”, làm gì còn cơ hội mà phát triển. Càng nghĩ, vợ chồng ông bà Rụ Bé càng héo hon cả người...

Biết bố mẹ vẫn bị tâm lý về việc của mình, anh Lương đành phải nhờ chị Vân, cán bộ ở bệnh viện tỉnh về nhà chơi, nói chuyện động viên. Vừa thấy chị Vân đến nhà, bà Bé đã cất giọng vẻ quở trách:

- Chị Vân thân thiết với em nó thế mà không khuyên nhủ để em nó ở lại, cho nó còn có cơ hội mà phát triển.

- Dạ, bác lo cho em cũng phải ạ. Nhưng đây là tinh thần xung phong của em nhà mình vì công việc chung, vì sức khỏe của nhân dân. Cháu thấy nên khuyến khích và ủng hộ em nó ạ.

- Gớm, không có ai muốn đi, em nó lại xung phong thì tổ chức, rồi cả các cô, chả ủng hộ là đúng rồi.

Thấy mẹ nói gay gắt với đồng nghiệp, anh Lương vội vàng đỡ lời:

- Mẹ đừng nói vậy, oan cho chị ấy ạ. Tất cả là do nguyện vọng của con. Mẹ nghĩ xem, ai cũng không muốn đi thì lấy đâu ra người chăm lo sức khỏe cho người dân ở các trạm y tế. Ví dụ như bố mẹ đều già cả rồi, nhà lại neo người. Nếu chẳng may bị bệnh đột ngột hoặc bệnh cần điều trị dài ngày mà y tế cơ sở không đáp ứng được, bắt buộc cứ phải đi đi về về tuyến trên thì mẹ có thấy mệt mỏi không?

- Tôi chả mệt mỏi gì. Tôi chỉ mệt mỏi vì bây giờ anh lại nghỉ giữa chừng mà về trạm y tế làm đấy.

- Bác ơi, thật ra vừa rồi, không chỉ có em Lương nhà mình xin về trạm y tế đâu ạ. Cũng có một vài người nữa đề đạt nguyện vọng, nhưng xét thấy em ấy rất tâm huyết nên lãnh đạo mới tạo điều kiện đấy. Em ấy cũng nói với cháu, hai bác ngày một già, sức khỏe cũng yếu rồi, nhà lại chỉ có mình em ấy. Làm ở trên tỉnh, chỉ ngày nghỉ em ấy mới tranh thủ về thăm bố mẹ được, cũng sốt ruột lắm. Nên chuyển về gần nhà, ngoài công việc chung, cũng còn có trách nhiệm của một người con nữa đấy bác ạ.

Thấy đồng nghiệp nói hộ suy nghĩ của con, biết con là người hiếu thảo, bà Bé khẽ thở dài. Bà hiểu con trai mình, nên cũng bớt đắn đo, bảo:

- Thôi thì “lương y như từ mẫu”. Nếu con đã quyết định thế thì bố mẹ cũng không cản nữa.

- Ôi, được câu nói này của mẹ thì Lương yên tâm rồi nhé. Rồi mai kia, cưới vợ, sinh cho ông bà con cháu đầy nhà.

Nghe chị Vân nói thế, cả nhà cùng cười vui.

NGỌC THANH

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây