Ảnh minh họa.
Cuộc hôn nhân giữa tôi và anh ta từng là một sai lầm lớn. Chúng tôi đã nhận được gần 3 cây vàng làm của hồi môn ngày cưới. Dự định ban đầu là để dành làm vốn mua nhà, nhưng bi kịch gia đình tôi ập đến. Em trai tôi nợ nần chồng chất, bố mẹ già không đủ khả năng xoay xở. Là chị gái, tôi không thể làm ngơ.
Vậy là tôi quyết định bán vàng để giúp em trai vượt qua khủng hoảng. Nhưng khi chuyện vỡ lở, chồng cũ không những không thấu hiểu mà còn quy chụp tôi "móc túi" để mang tiền về cho nhà đẻ. Đỉnh điểm là khi anh ta kéo đến nhà tôi, mắng chửi bố mẹ tôi thậm tệ. Cơn giận dữ của anh ta khiến mẹ tôi, vốn bị cao huyết áp, lên cơn tai biến ngay tại chỗ. Dù giữ được tính mạng, bà phải chịu di chứng nặng nề suốt đời.
Những gì diễn ra sau đó đã xé tan mọi tình cảm giữa tôi và anh ta. Tôi quyết định ly hôn, chấm dứt tất cả. Từ đó, tôi không hề tìm hiểu hay quan tâm đến cuộc sống của anh ta nữa. Những ký ức về anh ta, tôi cũng muốn chôn vùi mãi mãi.
4 năm sau, tôi giờ đây đã có một cuộc sống mới. Chồng tôi hiện là giám đốc một công ty xây dựng lớn, và tôi tận hưởng hạnh phúc thực sự bên anh. Nhưng ngày hôm qua, định mệnh lại sắp đặt để tôi gặp lại chồng cũ trong hoàn cảnh không thể ngờ.
Tôi đến công ty chờ chồng đi ăn tối. Đứng dưới sảnh, tôi vô tình chạm mặt chồng cũ khi anh ta bước ra từ thang máy. Nhìn thấy tôi, anh ta lập tức thay đổi thái độ, hất hàm khoe mẽ: "Tôi vừa được thăng chức trưởng phòng ở một công ty lớn. Giờ sống tốt lắm!"
Lời khoe khoang ấy chưa kịp dứt, giọng chồng tôi vang lên từ phía sau: "Ơ, em đến rồi à? Làm quen đi, đây là anh Hùng, trưởng phòng mới của công ty anh."
Anh giới thiệu tôi với vẻ tự hào, gọi tôi là vợ. Biểu cảm trên gương mặt chồng cũ khi ấy thật khó tả. Anh ta sững sờ, không thốt nổi lời nào. Còn tôi, trong lòng cảm thấy hả hê đến khó tả.
Nhìn chồng cũ rời đi trong vẻ mặt tẽn tò, tôi thấy những ký ức đau lòng ùa về. Những gì anh ta gây ra cho gia đình tôi vẫn còn đó, nhất là nỗi đau mà mẹ tôi đang phải gánh chịu mỗi ngày.
Tôi đã nghĩ đến việc kể toàn bộ chuyện quá khứ cho chồng hiện tại, để anh xem xét có nên sa thải anh ta không. Nhưng tôi cũng băn khoăn: Liệu hành động đó có quá tàn nhẫn hay không?
Câu chuyện này khiến tôi phải tự hỏi: Có những người xứng đáng nhận hậu quả từ những lỗi lầm họ gây ra, nhưng đâu là giới hạn của sự trả thù?
Như Ý (t/h)
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn