Tôi cũng là người từng coi sự thật thà quyết định việc mình muốn gắn bó với nhau. Cho đến khi tôi nhận ra cuộc đời này có những thứ thật thà làm mình đau đớn đến mức phải buông tay. Như khi bị đâm lén sau lưng về tâm sự với cô ấy thì bị cô ấy thật thà mà nói rằng: Anh bị đâm lén là tại anh cả tin quá! Chỉ có người ngốc mới tin người như anh. Phải tay em thì đừng hòng ngốc dại như thế. Là thật thà đó nhưng khác nào đâm thêm phát nữa? Ừ thì lời thật lòng mà sao đau lòng nhau quá!
Có một kiểu người luôn nghĩ trung thực là nghĩ gì nói đấy. Thấy đẹp thì nói là đẹp. Nhìn xấu thì chê là xấu thôi. Tục gọi là… phổi bò. Nếu may mắn họ gặp người chồng tâm lý, người vợ hiểu chuyện thì chỉ là chuyện… cười xòa.
Kiểu: Tính vợ tôi là thế! Hoặc: Ôi dào, ông ấy bạ đâu nói đấy thôi. Nói xong có khi chả nhớ mình đã nói gì đâu. Nhưng không may nếu gặp cô vợ… "over thinking" (cả nghĩ) thì lớn chuyện.
Hoặc gặp người chồng nghiêm túc quá đôi khi còn tệ hơn. Chẳng còn dám dắt vợ đi đâu vì cái tật bạ đâu nói đấy của vợ. Cảm thấy tổn thương chồng chất bởi cái miệng ăn mắm ăn muối của chồng.
Tôi vẫn cho rằng thật thà nào cũng cần một bộ lọc. Bộ lọc của một chữ Thương. Là trước khi mình thành thật với bạn đời, sự thành thật ấy cần được đi qua bộ lọc. Rằng điều mình nói có khiến bạn đời của mình đau không? Đây có phải là lúc mình nên nói?
Là thành thật với nhau bằng để tâm đến cảm xúc của bạn đời. Nên đôi khi, vì thương mà ta… nói dối. Như những người mẹ vẫn hay nói dối con mình: Con ăn đi, mẹ no rồi! Vốn chẳng phải là gạt con đâu mà là bởi tình yêu của họ dành cho con mình khiến họ… no thật.
Nói dối vì yêu khác nói dối để được yêu hoặc nói dối để giữ lại tình yêu. Đừng nhầm lẫn. Vì nếu ta biết lời thật khiến họ đau lòng ta cũng xót lắm chứ! Đúng sai không quan trọng bằng trái tim của người ta yêu thương vậy.
Bởi họ đau thì ta cũng xót mà, đúng không? Nghĩ về những lời nói dối đó mà thương, mà trân trọng và biết ơn người đã vì ta mà nói dối, được không?
Hoàng Anh Tú
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn