Nhìn đĩa cá hồi nướng chồng lập tức đòi ly hôn nhưng câu nói của tôi khiến anh tái mặt

Thứ tư - 19/02/2025 04:15
 

Tôi kết hôn năm trước, năm sau sinh con đầu lòng. Chồng đề nghị tôi nghỉ việc để tập trung chăm sóc con, vun vén tổ ấm. Anh nói rằng kinh tế để anh lo, bởi thuê giúp việc thì lương cũng cao mà giao con cho người ngoài chăm anh không yên tâm. Nghĩ đến gia đình, tôi chấp nhận gác lại sự nghiệp, lui về làm hậu phương cho chồng.

Nhưng rồi tôi nhận ra, lời hứa của anh chỉ là những lời ngon ngọt nhất thời. Khi tôi nghỉ việc, anh bắt đầu tính toán từng đồng. Mỗi tháng lương anh 30 triệu nhưng chỉ đưa tôi 10 triệu để lo tất cả chi phí trong nhà, từ bỉm sữa cho con, tiền ăn uống, điện nước, đến việc đối nội đối ngoại. Khi tôi xin thêm, anh lại quát mắng, thậm chí nghi ngờ tôi mang tiền về cho nhà mẹ đẻ.

Chồng tôi tính toán với vợ từng đồng khiến cuộc sống hôn nhân vô cùng ngột ngạt. (Ảnh minh họa)

Gần đây, tôi mang bầu lần hai. Thai mới ba tháng nhưng bị dọa sảy, bác sĩ dặn hạn chế vận động. Tôi mong chồng san sẻ công việc nhà nhưng anh thản nhiên đáp:

"Anh đã nói rồi, việc của anh là kiếm tiền nuôi mấy cái tàu há mồm. Giờ em còn đòi anh làm việc nhà, thế em có hít khí trời mà sống được không?".

Thế là dù sức khỏe yếu, tôi vẫn phải làm tất cả mọi việc. Mỗi lần tôi mua chút đồ tẩm bổ, anh lại khó chịu, mắng tôi vẽ chuyện, tiêu hoang.

Cuối tuần vừa rồi, chồng báo không ăn cơm nhà, đi liên hoan với bạn. Con gái cũng được bà ngoại đón sang chơi. Chỉ còn mình tôi, nên tôi nấu đơn giản. Khi tôi vừa cầm bát cơm lên, chồng bất ngờ về. Nhìn thấy đĩa cá hồi nướng và con chim bồ câu quay trên mâm, anh lập tức đỏ mặt, chỉ tay quát:

"Cô giỏi nhỉ, kêu hết tiền mà vẫn giấu để mua mấy thứ đắt đỏ này ăn. Bảo sao tháng nào tôi đưa cũng không đủ. Đã ăn bám còn tiêu hoang! Nếu cô còn kiểu này thì đừng trách tôi ly hôn, tống cô ra khỏi nhà!".

Thế là dù sức khỏe yếu, tôi vẫn phải làm tất cả mọi việc, chồng không quan tâm chia sẻ. (Ảnh minh họa)

Lời nói của anh khiến tôi uất nghẹn. Tôi đặt bát cơm xuống, bình tĩnh đáp:

"Anh có biết những đồ ăn này từ đâu mà có không? Là mẹ tôi mua cho đấy. Hôm trước bà đưa tôi đi khám thai, bác sĩ bảo thai vẫn còn nguy cơ sảy, lại nhỏ hơn so với tuổi thai, tôi lại bị suy nhược. Mẹ tôi sốt ruột, mang đồ đến bồi bổ cho tôi. Còn anh, anh đã bao giờ quan tâm, chăm sóc tôi dù chỉ một ngày chưa? Anh là chồng mà hễ thấy vợ ăn chút đồ bổ là khó chịu, lo tốn tiền của anh. Sự ích kỷ, vô tình của anh khiến tôi nhận ra bao năm qua mình đã ngu ngốc thế nào khi hi sinh vì anh."

Chồng tôi sững người, mặt tái đi khi biết đồ ăn là do mẹ vợ mang đến. Tôi đứng dậy vào phòng thu dọn đồ về nhà mẹ đẻ, tuyên bố sẽ ly hôn. Anh không nói được lời nào, chỉ lặng lẽ nhìn theo.

Sáng hôm sau, anh sang nhà mẹ tôi xin lỗi, mong tôi quay về. Nhưng tôi kiên quyết không về. Tôi cần nghỉ ngơi, dưỡng thai, và quan trọng hơn, tôi muốn sống cho bản thân. Nếu anh không thay đổi, tôi sẵn sàng buông tay, không tiếc nuối.

Theo Nắng/Đời sống gia đình

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây