Chúng tôi lấy nhau được tròn 9 năm hòa thuận với một trai đầu lòng 7 tuổi và gái út cũng vừa đón sinh nhật 2 tuổi. Nhìn bề ngoài, ai cũng bảo gia đình tôi thật hạnh phúc đong đầy, cuộc sống viên mãn. "Có nếp có tẻ" về đường con cái, công ăn việc làm thu nhập của cả hai vợ chồng đều ổn định…
Năm ngoái, cũng dịp này vui mừng lắm vì làm ăn tốt cả năm, cuối năm có khoản tiền lớn để sắm Tết. Nhưng năm nay việc làm ăn không thuận lợi, tôi tự an ủi bản thân là các con khỏe mạnh, gia đình êm ấm là chấp nhận được rồi. Cũng may là chưa thua lỗ, nợ nần nên mong năm tới sẽ làm ăn phát đạt trở lại.
Cũng chính vì không có tiền mà tôi quên luôn cả nghĩ đến Tết trong khi nhà nhà đang tất bật dọn dẹp, mua sắm. Nhất là nghĩ đến cảnh về quê chồng dịp Tết mà tôi lo lắng bất an. Tết tôi không muốn về quê, không phải vì tôi không có hiếu, không nhớ đến quê quán nhà chồng, mà là vì tiền không có. Dịp Tết, biết bao khoản dồn dập, chưa kể còn phải đi ngoại giao, cảm ơn nhiều nơi. Tốn kém không biết bao nhiêu là tiền.
Hai vợ chồng tôi sống ở thành phố, thu nhập năm vừa rồi cũng chỉ đủ ăn, lo sinh hoạt phí, tiền học cho con. Cả năm làm vất vả như vậy mà không dư ra ít tiền mà lo tiêu dip Tết. Các tháng bình thường đã phải khéo chi lắm mới đủ, hầu như tiền dư thừa cũng chỉ để sắm sửa cái nọ cái kia, chứ không có khoản tiết kiệm. Tôi làm ở công ty nên cũng có lương, thưởng Tết, nhưng cũng không đáng là bao. Cái chính là việc làm ăn thêm của tôi lại không thuận lợi.
Dịp Tết đóng nhiều khoản hơn bình thường, nhất là tiền học của con ở trương tư thục, tiền phí dịch vụ, gửi xe… các nơi đều yêu cầu đóng gộp 2 tháng. Vậy nên tiền thưởng Tết của hai vợ chồng coi như vừa đủ. Tôi cố gắng không tiêu gì để ít ra nhà cũng có càng đào, chậu quất nhỏ bày Tết. Mua đồ để làm mâm cỗ thắp hương… chứ không dám mua quần áo mới cho bản thân mình và hai con.
Con dâu lo lắng khi mẹ chồng yêu cầu quà dịp Tết. Ảnh minh họa
Khó khăn là thế nhưng mẹ chồng tôi nào đâu biết, bà cả tháng nay thường xuyên gọi điện thúc giục con dâu mua quà. Mẹ chồng dặn: "Năm ngoái con về biếu bố mẹ mấy chai rượu ngoại, Tết mở ra mời họ hàng nhà nội, nhà ngoại ai cũng khen ngon và sang trọng. Tết này con chuẩn bị cho mẹ quà biếu từng nhà, mỗi nhà một chai rượu ngoại, hộp bánh, kẹo ngoại nhé. Cả năm mới có một lần, con giúp mẹ để được lòng anh em, họ hàng nhé".
Chưa hết, mẹ chồng còn đòi con dâu mua thêm quần áo, giày dép mới cho cả nhà. Hôm trước, mẹ chồng tôi gọi điện nói khó con dâu: "Tết này mẹ hết tiền rồi, con có tiền mang về cho mẹ vài chục tiệu để tiêu Tết nhé. Không là mất Tết, khách đến chơi không có gì họ cười vào mặt cho. Con làm ăn được, thôi thì bớt chút tiền giúp mẹ nhé".
Tôi cảm thấy buồn và chạnh lòng, khi nghĩ đến bố mẹ đẻ đã lâu rồi chưa mua quà gì đáng giá, bởi có mua ông bà nhất quyết không nhận vì không quan trọng chuyện quà cáp. Bản tính tôi rất quý trọng nhà chồng, không có tính keo kiệt gì nhưng chúng tôi cũng rất khó khăn nên ngày Tết sắp cận kề mà biết bao khoản tiền tiêu Tết cứ treo lơ lửng trên đầu. Chồng tôi phần thì vì sĩ diện, phần lại ngại mình là con trưởng nên về quê là dịp để ra oai, khoe mẽ bản thân.
Tôi cũng đã chia sẻ thật với chồng, anh ấy không chịu còn mắng vợ: "Tôi không biết, cả năm làm vất vả, cuối năm cũng phải có tiền mà về quê chứ. Cô phải chuẩn bị ít nhất vài chục triệu để tôi mang về quê biếu mẹ. Cô về nhà ngoại xin hay đi vay cũng được, ra Tết tiết kiệm tiền trả sau".
Không muốn gia đình xảy ra tranh cãi nên tôi đành phải nín nhịn. Tôi phải làm gì để chồng và mẹ chồng hiểu cho tình cảnh của tôi hiện nay? Tôi chịu làm theo yêu cầu của mẹ chồng hay thẳng thắn từ chối? Hãy cho tôi lời khuyên!
Phuongphuong@...
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn