Lấy chồng có hiếu

Chủ nhật - 23/02/2025 11:15
 

Ngân có phần sững sờ khi vô tình nghe được cuộc điện thoại của chồng, cô nghĩ hay mình nghe nhầm, rõ ràng chồng Ngân vừa gọi cho công ty ghế massage đặt mua một chiếc loại đắt tiền, nhưng địa chỉ không phải về nhà, mà về bên bố mẹ chồng. Cô rướn người với lọ thuốc xương khớp, sau lần bị trượt chân ngã, ra Tết đến giờ trời nồm ẩm, thời tiết thất thường, Ngân càng nhức mỏi, làm gì cũng khó khăn, ê ẩm.

Chồng cô gọi điện xong thì vội vã khoác áo vét, xỏ giày, liếc nhìn cô lạnh nhạt, bảo đi có việc sang bên ông bà, không ăn cơm tối. Ngân nén đau, vào bếp nấu cơm, kể ra có một mình thì chẳng phải ăn gì, nhưng còn hai đứa sắp đi học về, chờ thì muộn mất. Nước mắt Ngân trào ra.

Lấy chồng có hiếu, biết thương yêu mẹ là điều mà Ngân mong muốn, ao ước khi bước vào cuộc hôn nhân với niềm tin người đàn ông hiếu thảo thì nhất định sẽ biết trân trọng vợ. Thế nhưng Định là người luôn coi "mẹ là nhất". Tình cảm của Định với mẹ theo hướng cực đoan, mọi sự nghe theo ý mẹ, mọi lời mẹ nói đều đúng, mọi yêu cầu của mẹ là mệnh lệnh và mẹ có quyền can thiệp vào cuộc sống của vợ chồng anh, bất chấp điều đó có thể gây tổn thương cho Ngân. Vì thế mà từ khi lấy nhau đến nay, cô phải sống trong ấm ức.

Khi Ngân khỏe mạnh, chăm lo chu toàn thì mọi việc êm xuôi, nhưng khi sức khỏe Ngân gặp vấn đề, mâu thuẫn mới bộc lộ. Ngân đi khám bệnh, bác sĩ khuyên uống thuốc phải kết hợp xoa bóp vận động để phục hồi xương khớp. Ngân mua chiếc gối massage để tranh thủ bóp vai gáy. Vậy mà được vài bữa, không thấy gối đâu, hỏi chồng mới vỡ lẽ anh đã mang cho mẹ. Lý của anh là bà đang đau lưng, để bà dùng thử xem có hiệu quả không.

Ngân có phần khó chịu bởi nghĩ rằng, anh hoàn toàn của thể mua cho mẹ một chiếc khác, sao anh lại làm thế với Ngân? Thấy Ngân bày tỏ ý kiến, chồng liền nổi đóa, cho rằng vợ ích kỷ, tiếc cả mẹ chồng. Cô chỉ biết im lặng. Tuy nhiên, sự việc cứ tái diễn. Sự vô tâm của chồng Ngân lên đến đỉnh điểm khi mà mỗi lần cô đi viện, đều thui thủi một mình, không có chồng đưa đón, hỏi han, dù chỉ vài câu động viên.

Nhưng với mẹ thì khác, về đến nhà là anh hỏi han mẹ, rồi mua đủ sữa, thuốc tẩm bổ cho bà. Mỗi lần bà kêu đau lưng, anh đều xoa bóp, rồi thủ thỉ với bà. Anh bảo thẳng với Ngân: "Chúng mình sống với nhau còn dài, mẹ còn được mấy đâu. Mẹ vất vả nhiều rồi, anh chỉ muốn bù đắp cho mẹ thôi, thế mà em so đo".

Khi Ngân có con, mẹ chồng đến chăm cháu thì cô thực sự suy nghĩ. Bà chiều anh, chẳng để anh đụng đến bất cứ việc gì trong nhà, nhắc nhở từ việc ăn uống... Ngân cảm giác như người thừa trong nhà.

Một ngày vì có việc đột xuất, đang làm anh phải về nhà gấp để lấy đồ. Gần đến nhà, anh khựng lại khi thấy chiếc ô tô con bóng loáng đỗ xịch trước nhà, người đàn ông vội vàng mở cửa, vào xách đồ và đỡ vợ anh vào xe. Ngân dáng điệu mệt mỏi, gần như ngả vào người anh ta. Nhận ra đồng nghiệp của vợ, Định giận dữ, chặn xe và to tiếng:

- À, thì ra tranh thủ tôi đi sang chăm mẹ ốm thì định đi chơi với nhau hả?

Anh bạn đồng nghiệp của Ngân vội vàng xuống xe:

- Có sự hiểu nhầm anh ạ. Anh không nên quá căng thẳng!

- Còn bình tĩnh được à, nếu tôi không về đột xuất thì thế nào?

- Anh ạ, chị Ngân ốm cả tuần nay không đi làm, công việc cơ quan bị ách tắc, sếp em giao cho bên tổ của chị bố trí đưa chị ra cơ quan để ký giấy tờ và tiện giúp chị đi khám bệnh xem thế nào!

- À, lại lý do, lý trấu hả, ốm đau gì, chỉ được cái hay kêu là không ai bằng, không kêu ca kể lể thì làm sao cả cơ quan biết mình ốm hả?

Ngân chảy nước mắt vì xấu hổ, cô run rẩy:

- Anh thật đúng là hết lời để nói.

Người đồng nghiệp lắc đầu ái ngại, anh vào xe, trước khi nổ máy anh bảo:

- Quả thật, anh phải xem lại cách đối xử với chị ấy ạ, chị em phụ nữ luôn cần cánh đàn ông mình là bờ vai che chở, anh đã không chở che bảo vệ cho chị ấy mà có khi còn làm chị ấy ốm thêm ra.

Chiếc xe lao vút trong sự bực tức của anh, anh lầm bầm và ngồi thừ xuống để nghĩ cách xử lý cô vợ cứng đầu. Bước vào nhà, anh chợt nhìn thấy hộp quà to đùng trên bàn, mở ra là chiếc gối massage nhập khẩu, có địa chỉ gửi về cơ quan của vợ với dòng chữ "Gửi tặng em món quà sinh nhật, chúc em mau khỏe để được thấy lại một cô gái với những vũ điệu mềm mại uyển chuyển ngày nào".

Bỗng nhiên, những bực bội, cay cú trong lòng anh tụt dốc, thay vào đó là tâm trạng bối rối, pha chút bất an. Cảm giác như đang bị mất phương hướng, anh tự hỏi, mình hành xử với vợ, với mẹ như vậy đã đúng chưa?

Một cảm giác bất an xen trong dòng suy nghĩ của Định. "Có thể anh đã quá cực đoan. Dù trong lòng chưa hề có ý định phản bội hay coi thường vợ. Nhưng mọi việc sẽ trở nên đơn giản, nếu anh giúp vợ gần gũi với mẹ và biến việc chăm sóc, thể hiện sự hiếu thảo là chuyện của cả hai vợ chồng, làm sao để Ngân không có cảm giác mình không bị bỏ quên"?

Chiếc điện thoại rung lên, tin nhắn của anh bạn đồng nghiệp khi nãy, báo địa chỉ bệnh viện mà vợ anh khám bệnh. Định vội vàng quay xe, trong một cảm xúc khác hẳn, thật khó tả lúc này.

THU HẰNG

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây